Diệu Tâm

Trung Đạo




Dương trần một chỗ SẮC KHÔNG
Áo lam dép đỏ mây hồng tóc đen
Nương nhờ cõi tục lóng phèn
Chú tâm vào việc cũng quen gọi thiền
Viễn ly mộng tưởng đảo điên
Qua sông thấy SẮC  buông liền thõng tay
Ðong đưa một chiếc cỏ giày
Vô minh lầm lạc xưa nay ấy mà
Cũng chưa đại ngộ sa-bà
Vẫn còn quanh quẩn, chưa ra thế trần
Mê lâu khổ xác hành thân
Chín hai ức xuống chưa lần về quê
Kẻ nhồi người đạp khinh chê
Lộ trình Phật cảnh muôn bề khổ đau
Tửu tài khí sắc đẹp màu
Quang minh giữ dạ, huệ lau bụi hồng
Chẳng nên bỏ CÓ lấy KHÔNG
Gạo thời có vỏ gieo trồng mới lên
Bỏ KHÔNG lấy CÓ xây nền
Ngút mù dục vọng cung tên bắn hồn
Ung dung co giản mới khôn
CÓ -KHÔNG mê tỉnh bồn chồn mà chi
Hạ ngươn hạ ở cuối kỳ
Lên thoàng Bát Nhã từ bi độ đời
Mối giềng nào dám thả lơi
Chiều sâu trí giác tuyệt vời rửa tâm.

Mar032023
Diệu Tâm

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 21 tháng 3 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Trung Đạo"